Quen biết anh, mỗi ngày em lên mạng chỉ để được nghe anh chọc ghẹo và emthì cười rũ rượi với cái laptop ngập tràn tin nhắn của anh. Để rồi suốt cả ngày hôm ấy em mỉm cườihoài như người điên. Chia tay anh, em vẫn lên mạng mỗi ngày, ngồi trướcmàn hình laptop trống rỗng. Nhớ tới những lời nói đáng yêu của anh ngàynào, bất giác em nở nụ cười khi trên guơng mặt vẫn nhạt nhòa nước mắt. Em vẫn là người điên...